Vịnh xuyên cổ (Vịnh trống thủng)

Của tôi bưng bít vẫn ngùi ngùi,
Nó thủng vì chưng cũng nặng dùi.
Ngày vắng trên lầu dăm bảy lúc,
Đêm thanh dưới gác một đôi hồi.
Khi khoan chưa chán thời khi nhặt,
Đánh đứng không thôi lại đánh ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương đến mấy,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.
Nguồn: Thơ nôm Hồ Xuân Hương, NXB Văn học, 2008