Tưởng đáo nhân tình minh nhiên há lệ nhân nhi tẩu bút phụng trình

Ba sinh tự hẹn nghĩa non vàng,
Man mác lòng riêng lại ngỡ càng.
Lối bước đèo mây đành chẳng đã,
Mảnh nguyền hương lửa ngỡ lên đường.
Nước non lời nọ nào chuông chắn,
Trăng gió lòng kia mãi chán chường.
Đày đoạ thân này thôi chẳng tiếc.
Thương sao cho trọn tấm lòng thương.
Nguồn: Thơ nôm Hồ Xuân Hương, NXB Văn học, 2008