Đàn gảy đâu sinh túng tính tình,
Sóng dây mà buộc khéo rằng xinh.
Bóng gương tri kỷ soi thiên cổ,
Tiếng trống chung tình gióng ngũ canh.
Mấy dặm non sông chi dám ngại,
Trăm năm vàng đá quyết cho đành.
Trăng già có nhẽ trêu nhau mãi,
Cầm sắt phen này quyết tấp tênh.
Nguồn: Thơ nôm Hồ Xuân Hương, NXB Văn học, 2008