Quá Nghệ An hoài giai nhân, hựu thể

Quấy quả chi nhau những những điều,
Của ai xem đã đã nên chiều.
Trời đem tài sắc cho trông thấy,
Người có phong tình mới dám yêu.
Buổi lạ có đâu sàm sỡ mãi,
Lòng riêng nghe những ngậm ngùi nhiều.
Lời này xin nhớ cho ta mấy,
Lẩn thẩn đừng màng dạ thấp cao.
Nguồn: Thơ nôm Hồ Xuân Hương, NXB Văn học, 2008